Được sinh ra và sống trong cuộc đời này, có bao giờ ta tự hỏi ''có thứ gì mà chúng ta có thể giữ mãi mãi bên mình được không'' và câu trả lời là như thế nào? Có phải ta sẽ ngập ngừng, suy nghĩ và không chắc chắn.
Niềm an lạc trong chánh pháp
Ăn uống, trang phục, nhà, xe, trang
sức đó là nhu cầu và là hình thức để mọi người nhìn vào có thể đánh giá
được mình có phải là đẳng cấp. Nhưnh liệu ta có hạnh phúc và tâm hồn của
ta có thanh thản không? Hay nhiều lúc ta sẽ phải đánh đổi cả nhân cách,
đạo đức, giá trị của mình chỉ vì những thứ phù du sẽ biến mất mà ta
không biết được. Đạo đức và nhân cách không được đánh giá bằng tiền bạc
hay cuộc sống giàu sang, mà nó thể hiện ở cách ta đối xử với mọi người.
Ta có tấm lòng yêu thương, giúp đỡ, chia sẻ và biết cảm thông không?
Giúp người khác khi họ đang cần, ta sẽ thấy hạnh phúc biết dường nào.
Chúng ta phải sáng suốt nhận thức để không bị lệ thuộc vào những thứ xa
hoa phù phiếm đó. Và để cảm nhận được cuộc sống đã ban cho ta hạnh phúc
và niềm vui đến từ những điều thật giản dị.
Ta hãy sống và làm giàu nhân
cách đạo đức đáng quý của mình. Ta sẽ giữ mãi mãi suốt cuộc đời này.
Sống bằng trái tim bao la ấm áp, yêu thương tất cả đó là giá trị cao đẹp
mà không bao giờ mất đi được. Muốn làm được như thế ta hãy tìm về những
nơi bình yên cho tâm hồn. Nơi mà ta có thể trải lòng ra và mở rộng vòng
tay yêu thương. Ta hãy nhìn vào đời sống của những người xuất gia. Họ
sống thiếu thốn, bình dị, kham khổ, khuôn phép, nhưng họ có tâm hồn cao
thượng, tình thương bao la rộng khắp. Họ cao thượng biết bao và đáng quý
biết bao khi họ có niềm tin và ý chí kiên cường. Tại sao họ làm được
như thế? Vì họ cảm nhận được cuộc sống là những điều giản dị, bình
thường. Họ đã sống để cho cuộc sống thật ý nghĩa thật thanh cao.
- Vui mà sống dù đời đầy gian khó
Buồn mà chi đừng có khóc than chi
Và sầu lo ghĩ lại có ích gì?
Hãy can đảm sống những ngày hiện tại.
- Đời tan vỡ ta mau xây dựng lại
Dù gian lao ta chớ có than van
Tập kiên tâm, bền chí chịu nghèo nàn
Nếu ta muốn một ngày mai tươi sáng.
- Xua ý nghĩ vẫn vơ và chán nản
Nó chỉ làm tê liệt bộ thần kinh
Lòng ta ơi! hãy vui giữ lấy mình
Vui mà sống! sống cho đời đáng sống.
- Trong cuộc sống làm bao điều bổ ích
Chuyện thế tình còn lắm chuyện trái ngang
Dù trăm cay ngàn đắng tái tê lòng
Hãy bình thản ,nở nụ cười êm dịu.
- Ta bình tĩnh nhủ lòng thôi ráng chịu
Hơn thua chi câu nhịn chín câu lành
Trong trường đời còn lắm chuyện đua tranh
Ta hãy chọn cuộc đua đầy bổ ích.
- Đừng nhạo báng đừng bao giờ khiêu khích
Làm Phật lòng bè bạn ích gì đâu
Khen người đi ta có phép nhiệm mầu
Giúp cho người một nguồn vui thanh tú.
- Ta hãy nhớ lời người xưa khuyên nhủ
Luôn soi gương để kiểm thảo lấy mình
Khi mình cười thì gương cũng đồng cười
Khi mình khóc gương cũng nhòa lệ khóc.
- Non và biển giúp ta thêm bài học
Non muốn cao nên non đứng một mình
Biển bao la nhưng biển thật hữu tình
Đã thu hút vào lòng nghìn sông rạch.
- Người luyện chí hãy nhìn cây tùng bách
Chịu tuyết sương bổ ích cho tinh thần
Giữ gìn tâm kiên nhẫn giữa cõi trần
Để hòa hợp lòng mình cùng vũ trụ.
- Vươn mình lên với cánh lông đầy đủ
Như đại bàng vỗ cánh tung trời xanh
Lòng ta ơi! hãy vui giữ lấy mình
Vui mà sống, sống cho đời đáng sống.
- Một ngày sống, là ngày tôi vui sống
Bằng cả tâm tôi sống với mọi người
Giữa cuộc đời nếu gặp chuyện không vui
Luôn xả bỏ với nụ cười hoan hỷ.
(trích Pháp Bảo Cổ Nhân - TT. Thích Minh Nhật biên soạn)
Cuộc đời này sẽ trở nên thật ý
nghĩa nếu ta biết tận dụng nó để trở thành người có đạo đức và nhân cách
tốt. Muốn làm được điều đó ta phải tin vào bản thân mình, có tình
thương trải rộng và một thái độ lạc quan rằng : Cuộc sống này thật đáng quý và đáng quý hơn nữa là tình thương giữa mỗi con người.
Phương Mai